Giải mã The Monkey: Bí ẩn đằng sau lời nguyền của giai điệu

VOH - The Monkey vừa giữ được nỗi ám ảnh siêu nhiên đặc trưng, vừa pha trộn hài hước đen tối tạo nên một bản hòa tấu kỳ lạ của nỗi sợ hãi.

Trong thế giới kinh dị của Stephen King, The Monkey đã là một tác phẩm mang theo nhịp điệu đều đặn của tử thần. Bộ phim được tái định hình qua lăng kính hài hước đen tối của đạo diễn Osgood Perkins.

Sau đây, hãy cùng VOH khám phá những "nốt nhạc đen tối" trong The Monkey nhé!

Con khỉ gõ chũm chọe đi đâu rồi?

Nếu trong nguyên tác của Stephen King (gọi tắt là King), con khỉ đồ chơi gõ chũm chọe (cymbal-banging monkey) là biểu tượng của sự hỗn loạn và ám ảnh thì trong phiên bản điện ảnh, nó được thay thế bằng một con khỉ đánh trống (drum-playing monkey).

Theo chia sẻ của đạo diễn Osgood Perkins, hình ảnh con khỉ gõ chũm chọe từng xuất hiện trong Toy Story 3 (2010) của Disney - một chi tiết được lấy cảm hứng từ chính truyện ngắn của Stephen King.

Để tránh nguy cơ đụng chạm bản quyền với "gã khổng lồ" Disney, ekip sản xuất The Monkey quyết định thay chũm chọe bằng trống. 

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-225102-01
giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-224935-14
Khỉ "chũm chọe" giờ đây là khỉ "đánh trống"

Sự kết nối với Toy Story 3 cho thấy The Monkey vừa tôn vinh, vừa chế giễu motif “đồ chơi bị ám” trong dòng phim kinh dị - từ Chucky của Child’s Play đến Annabelle của The Conjuring.

Con khỉ đánh trống với sự "nghiêm túc giả tạo" trong từng nhịp điệu dường như đang "nhại lại" những biểu tượng kinh dị này, biến chúng thành một trò hề đẫm máu.

Mỗi âm thanh tạo ra sự sợ hãi khác nhau

Nhưng nếu chỉ dừng lại ở lý do thực tế, chúng ta sẽ bỏ lỡ những tầng ý nghĩa sâu sắc hơn mà sự thay đổi này mang lại. Tiếng chũm chọe và tiếng trống không chỉ khác nhau về âm thanh mà còn định hình cách khán giả trải nghiệm nỗi sợ hãi trong phim.

Trong truyện ngắn gốc của Stephen King, tiếng chũm chọe sắc nhọn, lanh lảnh như một tiếng hét kim loại vang lên giữa sự tĩnh lặng, gợi lên cảm giác hỗn loạn và bất ngờ.

Âm thanh gắn liền với motif kinh dị tâm lý đặc trưng trong các tác phẩm của King - sự mất kiểm soát, nỗi ám ảnh dai dẳng không thể lý giải. Mỗi lần con khỉ gõ chũm chọe, nó giống như một lời cảnh báo của định mệnh, một âm thanh ngẫu nhiên nhưng đầy chết chóc.

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-224511-11
Chũm chọe có âm thanh "sắc nhọn, gai người" hơn

Ngược lại, The Monkey của Perkins biến con khỉ thành một nhân vật gần như có cá tính, tiếng trống vang lên trầm hơn, đều đặn hơn, gần giống nhịp tim đập thình thịch hay tiếng bước chân của tử thần đang tiến đến. Điều này khiến nó giống một kẻ chủ mưu hơn là một công cụ thụ động.

Sự thay đổi này làm giảm đi tính siêu nhiên thuần túy của nguyên tác và tạo ra một bầu không khí vừa kinh dị, vừa hài hước một cách quái gở (dark comedy). Đây là dấu ấn phong cách của Perkins - người đã từng biến Longlegs thành một cơn ác mộng u ám.

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-224845-03
Âm thanh trống giảm sự ám ảnh nhưng lại biến món đồ chơi thành vật có chủ đích

Tính biểu tượng

Về mặt biểu tượng, con khỉ đánh trống trong phim có thể được xem như một “nhạc trưởng” của sự chết chóc. Nó điều khiển nhịp điệu các vụ giết người có tổ chức, gần giống một màn trình diễn bệnh hoạn.

Điều này khác hẳn với truyện gốc, nơi con khỉ gõ chũm chọe chỉ là một công cụ ngẫu nhiên của lời nguyền - một vật thể vô tri bị thao túng bởi thế lực siêu nhiên.

Cặp anh em sinh đôi Hal và Bill (Theo James đóng hai vai) bị cuốn vào một vòng xoáy không lối thoát. Trong đó, tiếng trống của con khỉ vừa là lời tuyên án, vừa là nhịp điệu của sự bất lực.

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-224854-09
giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-224719-02
Bill và Hal bị con khỉ thao túng, đấu đá lẫn nhau

Tiếng trống trong phim có thể được xem như cách Perkins “đánh nhịp” cho khán giả - vừa gây sợ hãi, vừa khiến họ bật cười trước sự phi lý của tình huống. Đây là một bước đi táo bạo, khác xa với sự nghiêm túc của Stephen King và cũng là minh chứng cho tài năng của Perkins trong việc tái định hình các tác phẩm kinh điển.

Nhân vật Hal do Theo James thủ vai là trung tâm của câu chuyện. Tiếng trống của con khỉ không chỉ là âm thanh của cái chết mà còn tượng trưng cho nỗi sợ bị kiểm soát bởi quá khứ.

Hal lớn lên dưới cái bóng của người cha tương tự như cách Perkins từng đối mặt với mất mát cá nhân (mẹ ông qua đời trong vụ 11/9 và cha ông là diễn viên Anthony Perkins nổi tiếng). Tiếng trống đều đặn có thể là nhịp đập của ký ức, của những vết thương không lành khiến Hal không thể thoát khỏi vòng lặp định mệnh.

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-224926-13
Ký ức của cặp anh em song sinh có nét tương đồng với đạo diễn Perkins

Cặp anh em song sinh

Truyện ngắn gốc của Stephen King chỉ xoay quanh nhân vật Hal - một người đàn ông đơn độc đối mặt với ký ức tuổi thơ và con khỉ bị nguyền rủa. Còn phiên bản điện ảnh lại mở rộng câu chuyện thành một bi kịch gia đình phức tạp xoay quanh mối quan hệ giữa cặp song sinh Hal - Bill và người cha vô trách nhiệm.

Truyện ngắn của King tập trung vào nỗi sợ siêu nhiên và ký ức cá nhân với một bầu không khí u ám, đơn lẻ. Ngược lại, phim của Perkins biến The Monkey thành cuộc hành trình chung.

Người cha ban đầu sở hữu con khỉ và chính ông đã vô tình (hay cố ý) truyền lại lời nguyền cho các con trai. Mối quan hệ giữa hai anh em và cha biến con khỉ thành một biểu tượng của những tổn thương thế hệ.

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-224740-07
Món đồ chơi chết chóc vô tình trở thành biểu tượng của sự tổn thương

Hal và Bill được xây dựng như hai mặt của một đồng xu: Hal nhút nhát, sống nội tâm, luôn bị ám ảnh bởi quá khứ; trong khi Bill phóng túng, côn đồ và luôn bắt nạt em trai của mình.

Con khỉ đánh trống đóng vai trò chất xúc tác, vừa khơi dậy mâu thuẫn giữa họ, vừa kết nối họ qua những tổn thương chung. Việc Theo James đảm nhận cả hai vai càng nhấn mạnh ý tưởng về sự phản chiếu và đối lập trong tâm lý.

Khác với truyện gốc, phim giới thiệu người cha như nguồn gốc của lời nguyền. Ông không chỉ là kẻ nghiện rượu mà còn là một bóng ma bạo lực, để lại con khỉ như một “món quà” độc hại cho Hal và Bill.

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-224756-15
Mẹ của 2 anh em là một trong số các nạn nhân của con khỉ

Mỗi khi tiếng trống của con khỉ vang lên là một cái chết xảy ra, buộc hai anh em phải truy vết những ký ức về cha để hiểu tại sao họ bị cuốn vào vòng xoáy chết chóc này.

Nếu truyện ngắn kết thúc mơ hồ với cảnh Hal ném con khỉ xuống hồ và chứng kiến đàn cá chết nổi lên thì Hal và Bill lại phải đối mặt trực tiếp với hậu quả của con khỉ, dẫn đến một cái kết đẫm máu pha lẫn hài hước đen tối.

Hai anh em dường như không thể thoát khỏi định mệnh và sự bất lực này làm nổi bật chủ đề trung tâm của phim: lời nguyền trong chính dòng máu của gia đình họ.

Điểm qua một số easter eggs

Bên cạnh những thay đổi đáng chú ý, The Monkey còn ẩn chứa những gợi ý tinh tế tham chiếu đến các tác phẩm kinh điển của Stephen King.

Giáo viên Torrance gợi nhớ The Shining (1977)

Trong một cảnh hồi tưởng, khi hai anh em còn nhỏ và phát hiện con khỉ trong cặp sách ở lớp học giáo dục giới tính, giáo viên của cậu được gọi là Torrance.

Trong The Shining, gia đình Torrance gồm Jack, Wendy và Danny là trung tâm của câu chuyện kinh dị về sự điên loạn tại khách sạn Overlook. Jack Torrance dần bị thao túng bởi thế lực bóng tối, trở thành biểu tượng của sự đổ vỡ gia đình - chủ đề "khớp" với The Monkey.

Dù Torrance chỉ là một nhân vật thoáng qua, cái tên này ngay lập tức gợi lên ký ức về The Shining. Trong một phỏng vấn, đạo diễn Perkins đã xác nhận đây là một lựa chọn có chủ ý để tri ân Stephen King.

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-230056-01

Annie Wilkes gợi nhớ Misery (1987)

Annie Wilkes là nữ phản diện đáng sợ trong Misery của Stephen King. Trong tiểu thuyết, Annie Wilkes là một y tá cuồng tín, bắt cóc và tra tấn nhà văn Paul Sheldon, tạo nên một câu chuyện kinh dị tâm lý ám ảnh về sự giam cầm và bạo lực.

Tuy nhiên, Annie trong The Monkey không phải là kẻ ác mà là nạn nhân của con khỉ. Nếu Annie Wilkes trong Misery là hiện thân của nỗi sợ bạo lực thì Annie trong The Monkey lại giống như một món đồ chơi chịu sự xét xử bởi thế lực siêu nhiên. 

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-230144-01

Crystal Lake tham chiếu đến cái ác

Trong truyện ngắn gốc, Hal ném con khỉ xuống hồ Crystal Lake. Tên "Crystal Lake" ban đầu có thể khiến người xem nghĩ đến Friday the 13th - loạt phim kinh dị nổi tiếng mà King cũng là fan.

Tuy nhiên, trong tác phẩm của King, hồ nước thường xuất hiện trong các tác phẩm của ông như một nơi che giấu hoặc phóng thích cái ác. Chẳng hạn, trong It (1986), Derry - thị trấn bị ám bởi Pennywise - có một hồ nước đóng vai trò quan trọng trong việc phản ánh sự sâu thẳm của bóng tối.

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-230345-01
Crystal Lake xuất hiện nhiều trong văn hóa làm phim kinh dị

Trong The Monkey, cảnh ném con khỉ xuống hồ giữ nguyên sự mơ hồ đặc trưng của King. Chi tiết này không chỉ tôn vinh tầm nhìn của King mà còn củng cố motif “cái ác không thể bị tiêu diệt” - một chủ đề xuyên suốt trong sự nghiệp của ông.

The Monkey là một hành trình tái định nghĩa đầy sáng tạo, nơi tinh thần kinh dị của Stephen King hòa quyện với phong cách độc đáo của Osgood Perkins. Qua đó, bộ phim được kể lại với hơi thở mới, vừa tôn vinh nguồn gốc, vừa khẳng định dấu ấn riêng, để lại dư âm sâu sắc trong lòng khán giả.

giai-ma-the-monkey-thay-doi-nguyen-tac-khien-cho-phim-va-truyen-tach-biet 20250310-224807-06

Theo dõi voh.com.vn để không bỏ lỡ những thông tin mới nhất về showbiz, phim ảnh, âm nhạc, TV Show... tại chuyên mục Giải trí.

Bình luận