Hoa sứ được mệnh danh là “hoa hồng sa mạc” và mang những ý nghĩa khác nhau tùy vào từng màu hoa. Hoa sứ khá dễ trồng, thế nên đã trở thành người bạn của rất nhiều người yêu hoa. Đặc biệt, hình ảnh mỏng manh của những cánh hoa đã xuất hiện không ít trong thơ ca. Cùng điểm qua một số bài thơ hay về hoa sứ - loài hoa có sức sống đầy mạnh mẽ giữa những vùng đất khô cằn.
1. Một số bài thơ về hoa sứ hay và ý nghĩa
Hoa sứ xuất hiện trong thơ ca như là hình ảnh ẩn dụ cho tiếng lòng của thi sĩ. Đó là những cảm xúc vui buồn, yêu nhớ trong cuộc sống mỗi người. Đó còn là những kỉ niệm gắn với lòng người qua những mùa xuân, hạ, thu, đông. Mời bạn cùng đọc một số bài thơ về hoa sứ hay và ý nghĩa bên dưới bạn nhé!
1.1 Bài thơ Hoa Sứ
Hoa sứ thơm trong hẻm
Tỏa hương đến bên lầu
Thương ai nhan sắc u sầu
Cuộc đời bạc phước dãi dầu nắng mưa...
(Phùng Quang Thuận)
1.2 Bài thơ Ngày Bình Yên
Đón em là chim chích
Về xây lại vườn hồng
Phía chân trời mây trắng
Bay tìm em, phải không?
Đón em là hoa sứ
Ngan ngát dưới mặt trời
Bình minh thơm nắng mới
Theo anh về đấy thôi
Anh sẽ là vòng nôi
Đỡ dùm em giấc ngủ
Em mềm như lá cỏ
Uống giọt nắng đầu tiên
Ngày bình yên bình yên
Hoa dầu bay đầy ngõ
Mùa bình yên gõ cửa
Em ngồi nơi gió lùa
Lòng lạnh run như lửa
Anh về theo bóng mưa...
(Y Mai)
1.3 Bài thơ Thu
Mắt ai kia buồn như trăng bạc mệnh
Tóc sợi dài heo hắt một đời hoang
Như nhánh liễu ru khoảng trời cô quạnh
Bên sông đợi mãi chuyến đò trăm năm
Hoa sứ nay chỉ còn trơ cành nhỏ
Cây táo già lặng rớt những trái đau
Tịch liêu quá đời vào thu thấm mỏi
Đếm mỗi thu về buồn nắng chia ly
Tình như lá chưa vàng thu vội đến
Mây thu xa thoáng hiện bóng người xưa
Trăng thu cũ chở trái sầu chin đọng
Trên môi em khô rạn nỗi niềm riêng
(Chánh Thành)
1.4 Bài thơ Tiếng Lòng
Không biết giờ này em thức chưa
Sương đêm nhòa nhạt tiếng ru đưa
Nhẹ nhàng gió thoảng mùi hoa sứ
Đâu tiếng đàn xưa khúc nhạc thừa
Dẫu biết tình mình có cách ngăn
Trời Tây biển Á gió ru thầm
Vần thơ thương nhớ về nơi ấy
Ánh mắt long lanh dậy sóng ngầm
Dấu vết tình xa mộng rất gần
Bên song cửa tím dạ lâng lâng
Hồn nương theo gió tìm hương tóc
Biển mộng dâng tràn nỗi nhớ nhung
Có lẽ là anh yêu mất thôi
Mơ đời sao vẹn mãi chung đôi
Xoè tay anh đếm màu thu úa
Đã mấy mùa hoa..vẫn nghẹn lời
(Nguyễn Khánh Chân)
1.5 Bài thơ Trăn Trở
Trăng đêm nay bóng dài như chẳng ngủ
Thao thức cùng hoa sứ nở ngoài sân
Em đi rồi_ ở lại một mình anh
Vầng trăng khóc đau lòng như tự xé
(Lưu Vĩnh Hạ)
1.6 Bài thơ Còn Nhớ Hay Quên
Ngày bên nhau yên vui êm đềm
Dưới ánh trăng soi nghiêng bên thềm
Hương hoa sứ nồng nàn thơm ngát
Khúc ru tình dìu dặt đêm đêm.
Rồi phong ba phủ lên cuộc đời
Cho cánh hoa xác xơ tơi bời
Đá chẳng mềm mà chân không cứng
Đành chia lìa đau xót người ơi.
Khiến xui chi một lần gặp gỡ
Tình vương mang một kiếp phong trần
Dòng sông cũ bên bồi bên lở
Bến bờ xưa còn đợi cố nhân.
Qua bão dông trời cao xanh ngắt
Đứng bên đời ai mãi gọi tên
Đêm từng đêm đèn khuya hiu hắt
Thuở mặn nồng… còn nhớ hay quên?
(Ngô Chí Trung)
1.7 Bài thơ Có Phải Mùa Đông
Ta tìm về góc phố nhỏ ngày xưa
Nghe rả rích tiếng mưa buồn lạ quá
Chiều lặng buông trên bờ vai lạnh giá
Ánh mắt khờ níu sợi nắng còn vương
Lật nhớ thương tìm dấu quen thuở trước.
Chỉ thấy mùi hoa sứ giữa chênh chao
Thoảng hương bay dịu dàng như hẹn ước
Mộng ngày xưa phiêu lạc ở phương nao
Thả hồn mình trong ký ức khát khao
Một mình ta ngập ngừng trên lối vắng
Con phố nhỏ chìm dần vào sâu lắng
Ánh đèn khuya vàng hiu hắt tâm can
Giọt mưa nào theo cơn gió đi hoang
Mặc ta với trái tim mình rét buốt
Tiếng dương cầm xót xa hồn lạc bước
Chợt giật mình ... có phải đã sang Đông?
(Hương Ngọc Lan)
Xem thêm: Những câu thơ về hoa đồng tiền hay ngắn gọn ý nghĩa
2. Thơ về hoa sứ đỏ
Thiên nhiên, hoa cỏ thường xuất hiện trong các tác phẩm khi gắn liền với nhiều kỉ niệm của con người. Bởi vậy mà khi sáng tác, thi sĩ hay mượn hoa để kể chuyện đời mình. Mời bạn cùng hòa vào những dòng cảm xúc từ các bài thơ về hoa sứ đỏ dưới đây nhé!
2.1 Bài thơ Nhớ mưa ngày xưa
Chiều nay trời mưa bay
Bên cây hoa sứ đỏ
Anh có còn mong ngóng
Người em gái tóc mây
Ngày nào cùng chung phố
Con đường mưa giăng giăng
Mà ai quá thầm lặng
Để chừ lòng bâng khuâng
Cây cỏ sầu ủ dột
Lặng nhìn em đi qua
Mưa bay mờ giăng lối
Bóng ai bên vườn hoa
Có cặp chim se sẻ
Ríu rít trên cành cây
Em bước đi rất nhẹ
Để chúng còn tình say
Tay ôm đầy sách vở
Không người cầm dùm ô
Mưa rưng rưng lệ đổ
Người anh chừ nơi mô.
(Minh Thanh)
2.2 Bài thơ Hoa Sứ Đỏ
Hoa đỏ rợp cành – hoa sứ đỏ
Nhạn bay cao vút – nhạn bay cao
Vượt núi mây ngàn sang cõi Bắc
Trời Nam cách nhớ lệ tuôn trào
(Sưu tầm)
Xem thêm: Tuyển tập 24 bài thơ về hoa quỳnh - nữ hoàng của bóng đêm
2.3 Bài thơ Hoa Sứ Nhà Em
Nhà em trồng cây hoa sứ
Bây giờ đã được mấy xuân?
Bướm ong say mùa tình tự
Giọt nắng bên thềm bâng khuâng
Mặt trời vuốt ve ôm ấp
Tinh sương lặng lẽ bên đời
Môi hồng ai đã đánh cắp?
Giật mình đâu nét tinh khôi?
Sắc đỏ rợp trời mơ mộng
Hương đưa bẽn lẽn chân trời
Mầm yêu cho muôn sự sống
Chiều chiều run rẩy đôi nơi
Đôi chân ngày em rón rén
Mắt say vẻ đẹp lặng thầm
Nụ hoa như vừa thai nghén
Giấu giếm chút tình trăm năm
Đem nhốt mùi hương hoa sứ
Từ trong sâu thẳm tâm hồn
Thói đời ai còn lưỡng lự?
Ai còn khao khát trăng non?
Chiều ngang nhà em quên ghé
Buông tia nắng mỏng vội vàng
Cuối đường bụi bay nương nhẹ
Thơ tình hoa sứ đi hoang
Ngày 11/3/2018
(Ân Thiên)
2.4 Bài thơ Hoài Niệm
Hoa sứ buồn rơi lả tả đau thương
Gợi vấn vương chút tình yêu dĩ vãng
Mùi hương ấy tưởng như rằng quên lãng
Ấy vậy mà hoa sứ gợi niềm thương.
(Ngọc Vẹn)
Xem thêm: Ngẩn ngơ với 18 bài thơ về hoa ban
2.5 Bài thơ Hoa Sứ
Hoa sứ thơm trong hẻm
Tỏa hương đến bên lầu
Thương ai nhan sắc u sầu
Cuộc đời bạc phước dãi dầu nắng mưa…
(Phùng Quang Thuận)
2.6 Bài thơ Hoa Sứ Tím
Kìa "hoa sứ tím" em ơi
Tím trời tím đất cho tôi tím lòng
Bây giờ hoa tím sang sông ?
Để tôi đi sắm thuyền rồng đón hoa...
(Đặng Nguyệt Anh)
Xem thêm: Tổng hợp 35+ bài thơ về thiên nhiên bến đỗ bình yên cho tâm hồn
3. Thơ về hoa sứ trắng
Màu hoa sứ trắng là biểu tượng cho vẻ đẹp thanh khiết, giản dị và đoan trang. Đây cũng là màu sắc của sự may mắn, thịnh vượng. Cùng đọc những bài thơ hay về hoa sứ trắng dưới đây để có cảm nhận sâu sắc hơn về loài hoa đặc biệt này bạn nhé!
3.1 Bài thơ Hoa Sứ
Trước hiên cành sứ rụng tiêu điều
Mang màu trắng xoá gợi đìu hiu
Cành cây lá rụng trơ trơ hết
Xơ xác hồn ai đã chết rồi.
(Ngọc Vẹn)
3.2 Bài thơ Chuyện Tình Hoa Sứ
Mùa hoa sứ trắng nét tinh khôi
Ngày em mười tám, tôi đôi mươi
Len lén nhìn ai bên song cửa
Tóc em ngày ấy lệch đường ngôi
Khi phố lên đèn tôi quẩn quanh
Tựa gốc cây si với chiếc đàn
Dạo khúc tương tư trên cung phím
Gửi người con gái mắt long lanh
Hoa sứ nhà nàng thoảng hương bay
Tóc em tha thướt hoa sứ cài
Trăng của đêm nay buồn chẳng ngủ
Gối đầu trăn trở ngõ nhà ai
Tôi vẫn âm thầm một mình tôi
Tựa gốc cây si mà thẩn thờ
Mùi hương hoa sứ bay ngan ngát
Cung phím lạnh buồn cũng chơi vơi
Như có nỗi buồn giống như tôi
Ánh mắt đượm buồn chút xa xôi
Tha thướt dáng em bên song cửa
Trăng lặng nhìn em cũng bồi hồi
Âm thầm lặng lẽ mối tình kia
Cùng với cây đàn những đêm khuya
Vần yêu còn đó, tôi chưa ghép
Đã phải dạo lên khúc chia lìa
Em cài hoa sứ lên xe hoa
Một chiều sánh bước với người ta
Vẫn gốc cây si tôi đứng tựa
Thả những nỗi buồn với xót xa
Đêm đêm hoa sứ thoảng hương bay
Song cửa không còn bóng hình ai
Cây si vẫn một người thơ thẩn
Hoa sứ, còn đâu dáng trang đài
(Lưu Vĩnh Hạ)
Xem thêm: Những chùm thơ về hoa giấy hay và lay động lòng người
3.3 Bài thơ Hoa Sứ Trắng
Cô bé cài băng đô
Không còn về trường cũ
Hoa sứ buồn ủ rũ
Lạnh ướt một bàn tay.
Hoa vẫn ngát hương bay
Như ngày xưa đến lớp
Như chiều nào bất chợt
Ta tìm em bơ vơ…
Đâu rồi màu hoa sứ ?
Đâu rồi màu băng đô?
Đâu rồi mùa thu cũ
Gió nối lời vu vơ?
Chỉ còn là giọt nắng
Rơi trong chiều rưng rưng
Băng đô vàng áo trắng
Một thời ta bâng khuâng.
Chỉ còn là trang vở
Những nỗi niềm không đâu
Một bài thơ viết dở
Một nỗi lòng chôn sâu!
Cuối thu chiều gió dậy
Mây lặng lờ lang thang
Em xa mùa hạ ấy
Bông sứ buồn miên man.
Cô bé cài băng đô
Đã quên rồi trường cũ
Hoa sứ giờ ủ rũ
Thổn thức lạnh bàn tay!
(Thanh Trắc Nguyễn Văn)
1994
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
3.4 Bài thơ Bông sứ trắng
Tôi yêu em giữa mùa bông sứ nở
Trắng sân trường ngan ngát hương đưa
Loài hoa làm duyên phải nhờ ngọn gió
Tình yêu bắt đầu đôi mắt biết tìm nhau
Có những buổi sân trường ngọn gió lao xao
Tôi biết chọn bông nào cho em làm kỷ niệm
Chiều tan trường hoàng hôn buông sắc tím
Thoáng mơ màng đôi mắt ở trong tim
Con gái yêu rồi thì cứ lặng im
Con trai yêu rồi không giấu được cái nhìn bối rối
Biết nhớ, biết thương để rồi biết đợi
Biết đốt trái tim mình cho tiếng gọi của tình yêu
Yêu em nhiều nói có được bao nhiêu
Có ngôn ngữ nào chở tình tôi hết được
Lối nhỏ ngày xưa bao dấu chân em bước
Xin đừng bao giờ ai đặt bước chân lên…
(Sưu tầm)
3.5 Bài thơ Hoa Sứ Ngày Xưa
Mỗi đêm về thơm mùi hương hoa sứ
Tôi vẫn thường quanh quẩn ngõ nhà em
Hoa sứ rơi rụng trắng ở cạnh thềm
Dáng tha thướt em ngồi bên song cửa
Tàn cây si, tôi vẫn thường đứng tựa
Với chiếc đàn cũ kỹ ngả màu sơn
Chút mênh mang cung phím lạnh dây buồn
Lòng thổn thức qua lời ca tiếng nhạc
Những đêm trăng lá vàng rơi xào xạc
Hương đậm đà hoa sứ ngát trong sân
Tôi lặng nhìn, lòng chợt thấy bâng khuâng
Bên song cửa tóc em cài hoa sứ
Trăng đêm nay bóng dài như chẳng ngủ
Thao thức cùng hoa sứ nở ngoài hiên
Mãi trong tôi còn đó một nỗi niềm
Yêu hoa sứ những ngày em mười tám
Và cứ thế hẹn hò chưa lần dám
Tóc em dài ngày ấy lệch đường ngôi
Yêu thương ai nhưng nói chẳng nên lời
Khi chợt hiểu... mình hai bàn tay trắng
Đêm đêm về vẫn mùi hương vương vấn
Bên ánh đèn thấp thoáng bóng hình ai
Em cao sang, nhung gấm nét trang đài
Tôi như ánh trăng tàn bên song cửa
Rồi một hôm không còn em xưa nữa
Tôi ôm đàn thơ thẩn gốc cây si
Chưa một lần sao đã vội biệt ly
Ai đã giết tình tôi trong giấc ngủ
Đêm lặng buồn thơm mùi hương hoa sứ
Em đi rồi ở lại một mình tôi
Đã không mong sao vẫn cứ đợi chờ
Nhìn hoa sứ lòng đau như tự xé
(Lưu Vĩnh Hạ)
3.6 Bài thơ Hoài Niệm
Trở về thăm lại ngôi nhà xưa
Vẫn rặng tre xanh với bóng dừa
Hoa sứ ngày nào bông vẫn trổ
Nhà bên xưa vắng khói ban trưa
Đó đây một vài bông hoa trắng
Cánh mỏng dập dờn trời đổ mưa
Mấy khóm cúc tàn nơi lối vắng
Em giờ có chồng hay là chưa !
(Gia Long HP)
Xem thêm: Chùm thơ về hoa Sala - hoa của sự tự do mang nét đẹp vô ưu
3.7 Bài thơ Bông Sứ
Tặng con gái Minh Hà
Lá xanh xanh như những con mắt biếc
Ngơ ngác xòe trong nắng ngắm trời cao
Cành vươn ra đón tiếng gió rì rào
Bông sứ nở trắng ngần như màu áo.
Hương hoa sứ bay xa dìu dịu
Tặng cho đời ngây ngất men say
Dòng nhựa chắt chiu từ lòng đất bao ngày
Đã kết lại thành màu hoa trinh tiết.
Em gái nhỏ có nụ cười thanh khiết
Màu áo em trắng tựa những cánh hoa
Em mơ thấy gì trong giấc ngủ đêm qua
Mà hạnh phúc tràn trề trong khóe mắt?
Hái một bông hoa trắng như bông tuyết
Em cài lên mái tóc mượt xanh
Nụ cười xinh như bông sứ trên cành
Vừa hé nở trong màu xanh của lạ
Một ánh hồng ngời trên đôi má
Em xinh tươi như bông sứ giữa đời.
1992
(Văn Liêm)
Cây hoa sứ là biểu tượng cho sự sinh sôi, nảy nở và sung túc với hình ảnh thân cây mập mạp, hoa nở rực rỡ và cành chi chít lá. Hình ảnh mềm mại của những cánh hoa đã trở thành đề tài sáng tác của nhiều thi sĩ. Bởi vậy, đọc những bài thơ về hoa sứ giúp chúng ta có thêm nhiều cảm nhận thú vị hơn về loài hoa này.
Sưu tầm
Nguồn ảnh: Internet