Trong những bài thơ về Sài Gòn, chúng ta không chỉ thấy dáng hình của của một thành phố ồn áo, náo nhiệt mà còn thấy một Sài Gòn bình dị, đẹp đẽ. Một Sài Gòn mà dù bạn đã tới, chưa tới hay đang gắn bó từng ngày thì đều cảm thấy thân thương vô cùng.
1. Những bài thơ về Sài Gòn hoa lệ
Thành phố Hồ Chí Minh, hay Sài Gòn, thường được gắn với sự hoa lệ, sôi động. Nét đặc trưng này đã khơi nguồn cảm hứng cho rất nhiều thi sĩ, giúp họ tạo nên nhiều tác phẩm chạm vào trái tim người đọc.
Những vần thơ về Sài Gòn hoa lệ không chỉ tái hiện mảng sáng mà còn cho chúng ta thấy sự thương yêu, vẻ đẹp bình dị, cảm xúc thương nhớ ẩn dưới tầng tầng lớp lớp đèn hoa rực rỡ.
1.1 Sài Gòn lạ và quen
Tôi từ phương Bắc đến
nên gọi là khách lạ phải không em?
đêm,
đi giữa phồn hoa loang loáng ánh đèn
sao bàn chân không biết ngại
gió triền sông vọng về thổi mãi
mát rượi nỗi hoài mong
Thành phố buổi sớm mai
dịu sàng thức dậy một nụ cười thật êm
hình như là em gái
nồng nã bụi xe và giọng người tứ xứ
trò chuyện quê hương giữa Sài thành ồn ã
ngỡ thân nhau như tự bao giờ...
Đi xa quê người bỗng thấy gần hơn
gồng gánh cuộc mưu sinh và vạn điều giản dị
những mảnh đời lam lũ không còn ngạc nhiên đám choai choai rồ ga hò hét
nhưng vẫn kịp giật mình một tiếng dế kêu sương
Đêm phương Nam
thao thiết cơn mơ giữa lòng thành phố trẻ
cái thành phố đã tự gọi mình bằng tên phủ tên sông
khai sinh và lớn lên chốn đầm lầy ngập nước
những chuyện ấy...
sau ba trăn năm lẻ
bây giờ vỉa hè có nhớ chăng?
hàng me có nhớ chăng?
và Sài Gòn nghĩa là gì em nhỉ?
cho tôi hay
để thân quen
nhung nhớ bữa mai về...
Hoàng Hùng Hà
1.2 Thành phố Hồ Chí Minh
Tôi yêu thành phố của tôi
Hơn ba trăm tuổi, vững ngôi thành đồng
Trải bao lịch sử đổi dòng,
Sài Gòn hoa lệ vẫn hồng tuổi xanh
Trải nhiều bom đạn chiến tranh
Vững vàng thành phố hùng anh bao đời…
Sài Gòn Gia Định… từ thời
Viễn Đông Hòn Ngọc là lời ngợi khen
Trải từ thành nội, vùng ven…
Nhánh sông xẻ phố, thuyền men bờ kè
Cây cao tỏa mát vỉa hè
Bằng Lăng, Lim Xẹt lập lòe nở hoa…
Sài Gòn mến khách, chan hòa
Nụ cười phóng khoáng xuề xòa vui tươi
Khác quê tụ hội bao người
Làm ăn sinh sống từ thời xa xưa
Từ khi đất rộng, người thưa
Bắc, Nam, Hoa, Việt cùng đưa nhau về
Kinh doanh, buôn bán, làm nghề…
Trên thuyền dưới bến bốn bề phồn hoa
Thương nhân tấp nập vào, ra
Ngựa, xe, hàng hóa gần xa đưa về
Quán, hàng sầm uất bên lề
Lòng đường nhộn nhịp người về người đi…
Trải nhiều thời cuộc chuyển di
Gọi tên thành phố đã ghi ơn Người
Sông xanh, cầu mới đón mời
Nhà cao, phố rộng nay thời nhiều thêm
Điện, đèn soi sáng thâu đêm
Người dân cuộc sống ấm êm thanh bình…
Một vòng bước dạo hành trình
Ai qua quận Nhất theo mình rong chơi
Bạch Đằng gợn sóng thuyền bơi
Đèn soi trên bến thảnh thơi đêm hồng
Tượng đài Hưng Đạo xa trông
Đường thênh thang rộng, ven sông mát lành
Ai ơi! Qua chợ Bến Thành
Đi Dinh Độc Lập xem rành sử xưa
Sài Gòn Bưu Điện ghé chưa?
Nhà Thờ tên gọi từ xưa… Đức Bà
Đường hoa Nguyễn Huệ la cà
Công viên xanh mát tên là… Tháng tư (công viên 30-4)
Mariamman, đền HinDu
Sắc màu rực rỡ tựa như cầu vồng
Phố Tây bước dạo chiều hồng
Rồi đi mua sắm một vòng Diamond
Thánh đường vang vọng chuông ngân…
Jamia Al Muslim ấy, bâng khuâng lòng mình
Con đường sách, Nguyễn Văn Bình
Nét văn hóa mới nước mình thật hay
Ủy ban… Thành phố, đẹp thay
Uy nghi tráng lệ mê say nơi này
Đường Võ Văn Kiệt đến ngay…
Chợ Nga nhộn nhịp, nhanh tay mua hàng
Thảo Cầm Viên, đến Tao Đàn
Công viên Tháng Chín (23-9)… rộn ràng vui chơi
Bitexco Financial… cao vút đỉnh trời
Nhà hát thành phố tuyệt vời đẹp xinh
Bảo tàng Lịch sử chứng minh
Còn bao dấu tích chiến chinh năm nào…
Quận 2 đón vẫy tay chào
Thủ Thiêm hầm rộng xe vào xe ra
Kim Cương Đảo ngút tầm xa
Cỏ lau trắng muốt bao la đất trời
Thảo Điền giàu có lâu đời
Nhiều khu giải trí tuyệt vời nơi đây…
Quận 3 đường rợp bóng cây
Sân Ga tạm biệt ta nay chẳng đành
Hồ Con Rùa, đẹp bình thanh
Bảo tàng Chứng tích Chiến tranh một thời
Kỳ Đồng tắm mát hồ bơi
Lê Thị Riêng đến đi chơi một vòng…
Quận 4 ghé Bến Nhà Rồng
Nhớ Người cứu nước mà lòng kính yêu
Vân Đồn đã đổi thay nhiều
Linh Quang tịnh xá chuông chiều ngân vang
Giác Duyên tìm đến bình an
Kim Liên phật tự hãy sang lễ chùa…
Nhà Thờ Chợ Quán qua chưa?
Quận 5 vội vã đón đưa rộn ràng
Hải Thượng Lãn Ông… tên đàng
Con đường thuốc Bắc ngập tràn mùi hương
Hội chùa Ông Bổn, muôn phương…
Người về cúng bái, trời vương khói nhiều…
Ai xuôi quận 6 nhắn điều
Bình Tây đi chợ sáng chiều người ơi
Metro Bình Phú dạo chơi
Ngọc Lâm tịnh xá thảnh thơi cõi lòng
Dọc theo kênh Tẻ một vòng
Lung linh dãy phố đèn lồng đỏ treo…
Ai về quận 7, ta theo
Ánh Sao cầu rộng trăng neo đêm hồng
Xanh khu đô thị cây trồng
Phú Mỹ Hưng đẹp thỏa lòng mừng vui
Kênh Đào con nước chảy xuôi
Người dân thưởng ngoạn, tới lui nơi này…
Ta đi quận 8 một ngày
Đồng Diều nghỉ mát đủ đầy thú vui
Bình Đông thuyền máy nối đuôi
Ngày xuân hoa trái đầy mui ghe, xuồng
Chữ Y cầu bắc mấy luồng
Rạch Ông, Bến Nghé vui buồn ghé qua…
Ai về quận 9 cùng ta
Suối Tiên rộng lớn bao la đất trời
Phước Long chùa ngự xa vời
Cù lao giữa sóng xin mời đến đây
Suối Mơ xanh mướt rừng cây
Vườn Cò cuối nẻo, chiều nay thanh bình…
Quận 10 ta lại theo mình
Việt Nam Quốc Tự công trình mới xây
Bảo tàng Y học thăm ngay
Miền Đông siêu thị dắt tay mua quà
Campuchia (chợ)… đến la cà
Món ngon lạ miệng ai đà thử chưa?
Đầm Sen tỏa ngát nắng trưa
Ở quận 11… ta đưa nhau về
Tắm Công Viên Nước say mê
Dạo quanh phố xá…cà phê, uống trà
Giác Viên thăm buổi chiều tà
Từ Ân nhang khói la đà thoảng bay…
Về đây thăm quận 12
Bến Xưa nghỉ mát xem ai thả diều
Mênh mang trong ánh nắng chiều
Ta ngồi câu cá, được nhiều bạn ơi
Qua đình Tân Hội đi chơi
Tham quan di tích nhiều nơi ngắm nhìn…
Ta về Phú Nhuận dịu hiền
Đa Minh giáo xứ, tên liền Ba Chuông
Pháp Hoa phật tự ghé luôn
Huệ Nghiêm ta lại thắp hương cúng dường
Phổ Quang nối tiếp lên đường
Kim Sơn cổ kính vệt tường rêu phong…
Mời qua Bình Thạnh ruổi rong
Đi khu Bình Quới ven sông Sài Gòn
Dạo khu Văn Thánh vòng tròn
Đây chợ Bà Chiểu vẫn còn như xưa
Hàng Xanh bạn đã đến chưa?
Phạm Văn Đồng phố, say sưa ăn quà
Ngắm cầu Bình Lợi chiều tà
Qua cầu Bình Triệu la đà gió sông
Bến xe gần đó Miền Đông
Hầm Nguyễn Hữu Cảnh đường thông rực đèn
Tàu xa vang rộn tiếng kèn
Chở chuyên hàng hóa đua chen nhau về.
Bao la Central Park… bốn bề
Công viên rộng lớn đêm về ngắm sao
Ven sông cảnh đẹp thanh tao
Landmark81 vút cao chọc trời
Toàn khu Tân Cảng tuyệt vời
Lung linh màu sắc giữa trời say mê…
Thuận đường Gò Vấp cận kề
Công Viên Gia Định trên lề bán buôn
Rồi qua Miếu Nổi thăm luôn
Hạnh Thông Tây vẳng tiếng chuông nhà thờ
Làng hoa nét đẹp nên thơ
Đông về gieo hạt đón chờ ngày xuân…
Tân Bình ta trải bước chân
Ra Tân Sơn Nhất bâng khuâng đứng nhìn
Sân bay quốc tế quê mình
Bốn phương nhộn nhịp hành trình về, đi…
Phạm Văn Hai, chợ đồ si
Tân Bình chợ sỉ, bán đi, mua về…
Tân Phú đứng đó liền kề
Phú Thọ Hòa đến nhớ về ông, cha.
Bình Tân quận kế không xa
Aeon Mall mua sắm, khiến ta thêm nghiền
Tiếp theo Bình Chánh nối liền
Du lịch sinh thái về miền đồng quê…
Củ Chi đất thép say mê
Thăm xong địa đạo… mua về bò tơ
Hóc Môn lạc bước ngẩn ngơ
Ngã ba Giồng đến, lơ thơ nắng chiều
Nhà Bè cảnh đẹp trải nhiều
Sông sâu con nước thủy triều xuống, lên
Cần Giờ biển đục mông mênh
Có hòn đảo Khỉ, đặt tên đã rành
Rừng xanh bao phủ một vành
Tượng trưng lá phổi của thành phố ta
Đến khu Vàm Sát không xa
Một vùng sóng nước hiện ra thanh bình
Quay về Thủ Đức hành trình
Khu làng đại học chúng mình tham quan
Linh Trung 2,1 đi ngang
Thăm chùa Vạn Đức, lại sang Tam Hà
Về chợ đầu mối mua quà
Gò Dưa, Bình Chiểu thuận đà rong chơi…
Dừng chân ăn uống nghỉ ngơi
Sườn bì cơm tấm, ai ơi xin mời
Bánh canh, hủ tiếu, lâu đời
Bún riêu, bún mắm, tuyệt vời thơm ngon
Bánh xèo, gỏi cuốn… rau non
Bánh mì nóng hổi rộm giòn sớm mai
Bò kho mê mẩn lòng ai
Lại thêm bò né, với hai trứng gà
Bún bò hương vị đậm đà
Ăn rồi ta lại la cà hàng rong…
Bánh, xôi, tàu hũ mua… hong?
Tiếng rao quen thuộc ở trong Sài Gòn…
Dọc theo phố xá vòng tròn
Lang thang ăn vặt đi mòn lối quen
Này đây bò bía ai khen
Bột chiên nóng hổi bán ven vỉa hè
Thơm ngon biết mấy loại chè
Thêm bánh tráng trộn, mua nè bạn ơi…
Cóc, xoài, mận lắc xin mời
Trà sâm, nước mía giữa trời nắng trưa…
Bánh bao, há cảo ăn chưa?
Một tô hoành thánh đêm mưa Sài Gòn
Chà bông cơm cháy vàng giòn
Trái cây thập cẩm tươi ngon gọi mời…
Sài Gòn mãi đẹp muôn đời
Ba trăm năm vẫn rạng ngời trẻ trung
Dù đi khác nước lạ vùng
Nhớ từng góc phố vui cùng thành đô
Nhớ khi thơm tiếng cơ đồ
Gọi tên thành phố… ơi…
Hồ… Chí… Minh !!!
Bách Tùng Vũ
1.3 Mưa Sài Gòn
Trời mưa ướt áo em rồi
Ướt quang gánh Mẹ… đang ngồi bán rong
Vai em gầy rộc long đong…
Chiều nay vé số bán không hết rồi…
Miền Trung nước ngập nhà trôi…
Mẹ con mình phải xa xôi kiếm tiền.
Sài Gòn có phải đất hiền?
Sao ai cũng lạ… vùng miền khác nhau…
Thôi thì trước lạ, quen sau…
Dù là tứ xứ… cơ cầu mưu sinh
Mong sao cũng giống cái tình
Cũng giàu cái nghĩa quê mình… miền Trung…
Người ta áo gấm lụa nhung…
Mẹ em áo rách, vai bung chỉ sờn
Những ngày quang gánh đường trơn
Những ngày chạy vội bởi cơn mưa chiều
Còn em chân bước liêu xiêu
Hang cùng ngõ hẻm bán nhiều vé hơn…
Sài Gòn mấy buổi mưa vờn
Cứ hồi bất chợt như hờn dỗi ai…
Mẹ đi từ buổi sớm mai
Hàng không bán được có ai thương tình
Còn em vất vả một mình
Ngã tư đứng đợi, bùng binh đứng mời…
Em mời vé số người ơi…
Kẻ qua người lại ngó lơi không màng
Mưa tuôn hay nước mắt tràn
Lẫn trong mưa ướt hai hàng lệ rơi …
Mẹ thì quang gánh nón tơi
Chiều nay lại ế… ông trời cứ mưa…
Màn đêm rơi xuống người thưa
Bóng ai lầm lũi vẫn chưa về nhà …
Thương người cầu thực xứ xa
Mảnh đời ghép lại để mà gần nhau
Sài Gòn xin chớ mưa lâu
Để em và Mẹ… được mau… về nhà…!
Bách Tùng Vũ
1.4 Sài Gòn mùa nỗi nhớ
Sài Gòn trả về mùa nỗi nhớ … không anh!
Quán cũ ngày xưa … giọt cà phê vẫn rơi đều chậm rãi
Góc phố đong đưa … cánh hoa vàng dưới nắng chiều rạng rỡ
Có phải Sài Gòn … nhiều nỗi nhớ mong manh ….
Có một Sài Gòn như thế phải không anh?
Vội vàng điệu đà giữa hai mùa mưa nắng …
Rỉ rịch trong đêm … bóng mưa che số phận
Da diết nao lòng … góc khuất vẫn đan xen …
Sài Gòn nhẹ nhàng trao nhận những thương yêu
Những chiếc ô quen dìu nhau từng ngõ phố
Hoài mãi trong ta phút giây êm đềm nhớ
Về những cung đường … còn quyện tóc em bay …
Sài Gòn ấm nồng như hơi thở mê say
Sau ánh đèn quay … là những niềm vui không tắt
Có những yêu thương đâu đó còn ẩn mặt
Cầu nối hai bờ thương nhớ … mảnh đời côi …
Sài Gòn lại về mùa nỗi nhớ trong tôi …
Ta giữ cho nhau … nửa đong đầy kỷ niệm
Một nửa hiền hòa trong tim tôi dành trọn
Một nửa vẫn đợi chờ … như thể … vẫn tinh khôi …
Phú Sĩ
1.5 Yêu quá Sài Gòn hơn
Mấy hôm nay Sài Gòn thật khác
Không nắng mưa như mọi bận em à
Mù sương giăng buồn thiu thỉu vườn hoa
Nhưng ngặt nỗi vẫn chan hòa cái nóng
Em hẳn biết đông Sài Gòn không lạnh lắm
Chỉ thoáng âm mu mây xám chợt về
Và con phố vẫn bộn bề tấp nập
Dù ban ngày hay đến tận đêm khuya
Sài Gòn nơi này đẹp đến nỗi say mê
Cái đẹp của bàn tay con người sáng tạo
Đêm Sài Gòn, đêm lung linh huyền ảo
Ánh điện rực trời, nhấp nháy khắp mọi nơi
Chẳng bao giờ Sài Gòn thấy nghỉ ngơi
Như sức trẻ luôn tràn trề nhựa sống
Người Sài Gòn những con người năng động
Hừng hực đầu tàu kéo cả nước đi lên
Đến với Sài Gòn sẽ thấy rất ngạc nhiên
So với tỉnh thành Sài Gòn chừng bé lắm
Nhưng vòng tay Sài Gòn luôn mở rộng
Chào đón mọi miền đến lập nghiệp an cư
Người Sài Gòn lòng nhân ái có dư
Gặp kẻ khó khăn chẳng ngần ngừ giúp đỡ
Dẫu có bị lừa cũng chỉ cười vỡ lỡ
Chẳng toan tính nhiều chẳng nghĩ chuyện hơn thua
Đất Sài Gòn thay đổi chỉ nắng mưa
Không có bốn mùa nên tính tình đơn giản
Đất Sài Gòn đêm tình nhân lãng mạn
Nên đến bây giờ vẫn yêu lắm nàng ơi
Sài Gòn muôn đời ngự trị trái tim tôi
Rừng rực dạt dào hôn Sài Gòn nóng bỏng
Vòng tay ôm chẳng bao giờ nới lỏng
Yêu quá Sài Gòn. Yêu chết mất đi thôi!
Trung Hưng
1.6 Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi
Ước lần đến Sài Gòn hoa lệ
Chỉ mới nghe bạn kể trên phây
Hè sang phượng vĩ nở đầy
Phố phường nhộn nhịp nhà xây cao tầng
Chiều biển hát sóng dâng về vỗ
Đàn chim tìm bến đỗ bình yên
Nắng tươi trải khắp mọi miền
Gió vi vu thổi du miên giấc nồng
Đường Nguyễn Huệ người đông dạo bước
Hàng cây xanh thân thuộc trải dài
Ước thầm em được sánh vai
Bên anh tay nắm nhớ hoài không quên
Cha ông đã khai thiên lập nghiệp
Nay cháu con bước tiếp chặng đường
Giữ gìn mảnh đất yêu thương
Trai hùng gái đảm tấm gương sáng ngời
Dinh Độc Lập môt thời giặc chiếm
Vẫn còn đây kỷ niệm chưa nhòa
Lá cờ Tổ quốc… cờ hoa
Mừng ngày thống nhất một nhà bên nhau
Nhà hát lớn bao lâu vẫn thế
Dấu thời gian không thể xóa mờ
Sài Gòn cảnh đẹp nên thơ
Thủ Thiêm cầu nối bến bờ thương yêu.
Bằng Lăng Tím
1.7 Sài Gòn thành phố tôi yêu
Sài Gòn thành phố tôi yêu
Bốn mùa ngập tràn ánh nắng
Phố phường đông vui tấp nập
Lời ca tiếng hát rộn ràng
Vòm me xanh ngắt mơ màng
Thổi chút nồng nàn theo gió
Nghiêng nghiêng cây xòe bóng mát
Cho Sài Gòn xanh ước mơ
Nhịp sội động, vẫn nên thơ
Khi cơn mưa qua vội vã
Phút bình yên về bất chợt
Giọt mưa tí tách hiên nhà
Sài Gòn ơi! Dẫu đi xa
Lòng vẫn nhớ về thành phố
Giản dị hai mùa mưa nắng
Tình người ấm áp nơi nơi
Sài Gòn của bạn của tôi
Ta cùng dựng xây cuộc sống
Sau nắng mưa, ngàn hoa nở
Lung linh bảy sắc cầu vồng.
Hải Yến
Xem thêm:
Tuyển chọn những bài thơ về quê hương đưa bạn về với miền ký ức tuổi thơ
Tổng hợp 35+ bài thơ về thiên nhiên bến đỗ bình yên cho tâm hồn
Top những bài thơ hay về cuộc sống hạnh phúc giúp bạn vượt qua thời gian khó khăn
2. Bâng khuâng với thơ về Sài Gòn trước 1975
Sài Gòn xưa và Sài gòn nay khác nhau như thế nào? Chúng ta có thể tìm được một phần câu trả lời qua những bài thơ về Sài Gòn trước năm 1975.
2.1 Cô Bắc kỳ “Sài Gòn xưa”
Mai em về phố khua guốc mộc
Qua lối Thị Nghè nắng lưa thưa
Áo lụa Hà Đông chiều thả tóc
Yêu lắm, cô nàng “Bắc kỳ xưa”…
Qua Hồng Thập Tự ăn bún mộc
“Hương Bắc” thương lâu đất Sài Gòn
Đưa em về hồn xanh mắt ngọc
Lá đổ “Văn Khoa” chiều vẫn còn…
Tân Định, về nghe bài kinh cũ
Chuông đổ ban chiều vẫn như xưa
Yêu em mái tóc dài vai rủ
Môi cười duyên gái… “Bắc kỳ xưa”…
Mai em về phố khua guốc mộc
“Áo lụa Hà Đông”, “nắng Sài Gòn”
Trả hết cho ai ngày khô khốc
Trả lại cho em… cả Sài Gòn…
Minh Sơn Lê
2.2 Tám phố Sài Gòn
Sài Gòn đi rất chậm buổi chiều
Cánh tay tà áo sát vòng eo
Có nghe đôi mắt vòng quanh áo
Năm ngón thơ buồn đứng ngó theo
Sài Gòn phóng solex rất nhanh
Đôi tay hoàng yến ngủ trong găng
Có nghe hơi thở cài vương miện
Lên tóc đen mềm nhung rất nhung
Sài Gòn ngồi thư viện rất nghiêm
Tờ hoa trong sách cũng nằm im
Đầu thư và cuối cùng trang giấy
Những chữ y dài trông rất ngoan
Sài Gòn tối đi học một mình
Cột đèn theo gót bóng lung linh
Mặt trăng theo ánh đèn: trăng sáng
Đôi mắt trông vời theo ánh trăng
Sài Gòn cười đôi môi rất tròn
Vòng cung mầu đỏ, nét thu cong
Cầu vồng bắc giữa mưa và nắng
Hay đã đưa dần sang nhớ mong
Sài Gòn gối đầu trên cánh tay
Những năm mười sáu mắt nhìn mây
Chiếc tay tròn ánh trăng mười bốn
Tiếng nhạc đang về dang cánh bay
Sài Gòn nắng hay Sài Gòn mưa
Thứ Bảy Sài Gòn đi Bonard
Guốc cao gót nhỏ mây vào gót
Áo lụa trăng mềm bay xuống thơ
Sài Gòn mai gọi nhau bằng cưng
Vành môi nghiêng cánh xuống phân vân
Lưng trời không có bày chim én
Thành phố đi về cũng đã xuân.
Nguyên Sa
2.3 Áo lụa Hà Đông
Nắng Sài Gòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Thơ của anh vẫn còn nguyên lụa trắng
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bày vội vã vào trong hồn mở cửa
Gặp một bữa anh đã mừng một bữa
Gặp hai hôm thành nhị hỉ của tâm hồn
Thơ học trò anh chất lại thành non
Và đôi mắt ngất ngây thành chất rượu
Em không nói đã nghe lừng giai điệu
Em chưa nhìn mà đã rộng trời xanh
Anh đã trông lên bằng đôi mắt chung tình
Với tay trắng em vào thơ diễm tuyệt
Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng chẳng vì đâu
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau
Để anh gọi, tiếng thơ buồn vọng lại
Để anh giận mắt anh nhìn vụng dại
Giận thơ anh đã nói chẳng nên lời
Em đi rồi, sám hối chạy trên môi
Những ngày tháng trên vai buồn bỗng nặng
Em ở đâu, hỡi mùa thu tóc ngắn
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Đông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Giữ hộ anh bài thơ tình lụa trắng.
Nguyên Sa
3. Thơ hay về mưa Sài Gòn
Sài Gòn hai mùa mưa nắng, mùa nào cũng có nét đẹp, sự thú vị riêng. Thế nhưng, gây thương nhớ nhiều nhất có lẽ chính là mùa mưa. Chẳng vậy mà thơ viết về thành phố này, đặc biệt là về kỷ niệm, nỗi nhớ luôn chứa đầy những giọt long lanh phủ kín thành phố, phủ kín cả cõi lòng.
3.1 Mưa Sài Gòn
Mưa Sài Gòn chợt đến, chợt đi
Những giọt ngọc long lanh treo trên lá
Sáng trong lòng những kỷ niệm xưa.
Mưa Sài Gòn chợt đi, chợt đến
Những giọt ngọc rơi rồi lại đậu
Kỷ niệm xa một thoáng nên gần.
Giọt ngọc biến đâu rồi
Kỷ niệm lại bâng khuâng...
Xuân Quỳ
3.2 Mưa Sài Gòn
Nghe nói Sài Gòn chiều qua mưa...
Chắc áo người thương chỉ ướt vừa?
Bởi mưa Sài Gòn nhanh tạnh nhỉ?
Đâu như mưa Huế - cứ dây dưa!
Sài Gòn phố đông, người chia mưa
Mỗi một bờ vai, hạt lưa thưa
Chẳng cần mái hiên làm chỗ trú
Nắm tay nhau, như thế cũng đủ thừa!
Sài Gòn, cứ nắng - mưa đỏng đảnh
Như chút duyên con gái hai mùa
Đất trời kết giao nhau một thuở
Đến chừ đâu biết hết hay chưa!
Chiều mai Sài Gòn liệu có mưa?
Ai đó tình cờ ngang lối xưa
Đôi giọt long lanh trên bờ lá
Chợt rơi xuống lòng khi gió khua...
Từ Nguyễn
3.3 Đi trong mưa Sài Gòn
Mưa trong phố - một ngày thôi
Xin san sẻ nửa cho tôi với người
Mặc tình theo lá rong chơi
Tôi lang thang giữa quán đời phù hư.
Mưa trong nắng – một mình ư
Nên không chấm đất tạ từ cũng không
Quanh co hết mấy góc đường
Trong từng sọi tóc chợt buồn vu vơ.
Mưa trong gió – thật dại khờ
Vì tôi cứ ngỡ em vừa qua đây
Tóc thơm xoả kín bờ vai
Trong tôi có nửa hình hài của em.
Mưa trong quán – một mình quên
Biết treo nỗi nhớ hằn lên góc nào
Ghế long bàn gảy chực nhào
Tình xa lắc đã chìm vào bóng mưa.
Mưa trong mắt – một ngày xưa
Ước chi dâu bể dư thừa quên tôi
Để trong veo tiếng em cười
Để tôi vẫn mãi là người…mộng du.
Nguyễn An Bình
3.4 Chiều mưa Sài Gòn nhớ quê
Sài Gòn mưa quá là mưa
Nhớ thưa người nhớ, buồn chưa hết buồn
Mở rồi tắt Trịnh Công Sơn
Thèm con đường đất bấm trơn quê nhà.
Nguyễn Sĩ Đại
3.5 Mưa chiều Sài Gòn
Chiều mưa buồn rơi theo bước chân ai
Lối ta qua sao cứ dài thêm mãi
Cơn mưa nào sao cũng buồn tê tái
Hay bởi lòng dầu dãi cuốn theo mưa
Chiều Sài Gòn mưa vẫn đổ hạt thưa
Phố em qua đong đưa bao niềm nhớ
Hàng cây cao vui đùa như mừng rỡ
Chỉ mình ta lặng lẽ với thờ ơ
Người thẩn thờ xao lãng những dòng thơ
Hay chỉ ta một mình qua miền nhớ
Đã xa rồi mưa ướt ngày dang dở
Người đi qua ta ở lại bên đời
Chiều Sài Gòn mưa từng hạt rơi rơi
Nghe trống vắng nỗi lòng ai chờ đợi
Từng bước chân vội vàng xa khuất lối
Con phố dài chìm vào nỗi đơn côi….
Phú Sĩ
Xem thêm:
69 bài thơ về mưa cho người nặng nỗi ưu tư
90 câu nói hay về mưa buồn, danh ngôn về trời mưa ý nghĩa nhất
120 status về trời mưa buồn ý nghĩa, cap về mưa hài hước vui nhộn
4. Thơ Sài Gòn về đêm
Sài Gòn được mệnh danh là thành phố không ngủ. Thơ Sài Gòn về đêm cũng sở hữu vô vàn sắc thái, chứa đựng nhiều cảm xúc. Tuy nhiên, chúng luôn có một đặc điểm chung, ấy là miêu tả đêm Sài Gòn lung linh, náo nhiệt và vô cùng mê hoặc.
4.1 Sài Gòn đêm...
Sài Gòn ngày em đến
Không mưa...
Đêm vẫn lung linh bao sắc màu rực rỡ
Dưới cánh bay
Thành phố nồng nàn nhịp thở
Như ấm dòng máu nóng tim yêu...
Sài Gòn
Đêm đã về khuya
Riêng phố cứ dập dìu
Từng đôi bên nhau khiến tình xanh, xanh mãi
Cây bên đường có không? Niềm ái ngại...
Người ta đi, mình đứng lại, trầm ngâm!
Sài Gòn niềm nhớ bâng khuâng
Lời yêu thương ngút ngàn trong tâm tưởng
Những ô cửa sổ sáng đèn
Những tầng cao ngất ngưỡng
Trong rộn ràng vẫn có-lặng thầm vương...
Từ Nguyễn
4.2 Sài Gòn không ngủ
Sài Gòn đêm nay không ngủ
Phố phường cũng thức cùng ta
Đèn đường chênh chao hắt bóng
Hàng cây nghiêng ngả nhạt nhòa
Sương đêm dường như quên ngủ
Là đà đậu trên ghế đá
Bước chân khuya nào vội vả
Khua vang mặt đá vĩa hè
Sài Gòn đêm nay không ngủ
Đôi nhân tình dìu lối qua
Tình yêu giữa lòng thành phố
Hoa Quỳnh nhà ai nở hoa
Sài Gòn đêm nay quên ngủ
Sao trời đang thức cùng ta
Ánh đèn nhà em vẫn sáng
Cùng thức vì ta nhớ… ta.
Sinh Hoàng
4.3 Đêm Sài Gòn
Đêm Sài Gòn là đêm vô cùng ngắn
Mới mắt nhìn tay nắm đã phố khuya
Thời gian chẳng yêu chiều ta thêm nữa
Vừa trắng đêm chớp mắt đã ngày về
Đêm Sài Gòn là đêm không để ngủ
Tận thẳm sâu ngùn ngụt lửa cháy lòng
Ai im lặng đêm, ai ồn ào phố
Đêm vội vàng chín tới cứ như không
Bất chợt nhận dấu chân đêm đã cuối
Cơn mê còn xanh đêm dĩ vãng rồi
Đêm Sài Gòn níu nhau vào sóng sánh
Khoảnh khắc này nung chảy tận cùng tôi.
Phạm Dạ Thủy
4.4 Đêm Sài Gòn
Quán cốc vỉa hè tôi thức với Sài Gòn
Thành phố sau mưa ấm lên bởi một tiếng mì gõ
Một chút se lạnh đủ ngọt ngào khói thuốc
Tôi ngồi một mình nhìn những giọt cà phê đen chầm chậm đếm thời gian
Con đường nằm đó như những nhánh sông thanh thản
Những đôi tình nhân bước qua chân tôi
Như những đoạn phim quay chậm
Từ phía nhà rồng thở lên một ngọn gió mang đầy sinh lực
Người tàu già kéo lê tiếng rao "chí mè phủ" trong màn đêm
Âm thanh xủng xoảng thay lời mời gọi tẩm quất gần đó rồi xa đó
Một chút tất bật, một chút uể oải, một chút long lanh, đêm Sài Gòn
Thầm lặng bóng một chiếc xích lô chở vầng trăng muộn về hẻm nhỏ
Sài Gòn không ngủ làm sao tôi chiêm bao?
Thứ Lễ
4.5 Đêm Sài Gòn
Đêm Sài Gòn đỏ xanh đèn rực rỡ
Trút nỗi sầu theo những ý lời thơ
Cứ ngỡ mình đang sống giữa ngẩn ngơ
Để rồi cứ ngậm ngùi ôm nỗi nhớ....
Giữa Sài Gòn ai dập dìu khắp phố
Mình riêng mình gói trọn những niềm mơ
Gánh tương tư một kiếp có ơ thờ
Rồi chợt tưởng vườn xuân vừa rộng mở
Đêm Sài Gòn luyến lưu tình muôn thuở
Vẫn khắc ghi kỉ niệm đến bây giờ
Nhạc dập dìu đưa đẩy những cung tơ
Ta lặng lẽ ôm khối sầu dang dở
Đêm Sài Gòn xuân này thôi đã lỡ
Khuất mãi rồi vương vấn trái tim khô
Chỉ còn đây niệm khúc cuối hững hờ
Đành lặng lẽ chôn cùng mùa lá đổ.
Phạm Thanh Hà
Xem thêm:
Chùm thơ về đêm trữ tình, lãng mạn đắm say lòng người
Chùm thơ mất ngủ về đêm cực sâu lắng, da diết
Tuyển chọn những bài thơ về trăng vừa hay vừa chứa đựng nhiều cảm xúc
5. Thơ ngắn về Sài Gòn
Lời thơ ngắn nhưng ý thơ không ngắn, cảm xúc lại càng nhiều. Ấy là một trong những lý do thơ ngắn về Sài Gòn luôn được nhiều người yêu thích.
5.1 Một chút Sài Gòn
Ngước lên cao trời xanh xanh ngát
Bắt gặp một Sài Gòn bồng bềnh như mây
Một chút thôi mà nghe lòng thanh thản
Cho đêm giấc tròn
Cho ngày mê say
Chiều căng gió những nẻo đường mây trắng
Bát ngát trên sông
Chiều xuống thật đầy
Sài Gòn nắng Sài Gòn mưa vẫn thế
Có một Sài Gòn
Bồng bềnh như mây...
Cao Quảng Văn
5.2 Nắng, gió Sài Gòn
Sài Gòn một góc đời vui
Những ngày yêu dấu-ngủ vùi mộng hoang
Sài Gòn một cõi thênh thang
Là ta mà chẳng ai màng đến ta...
Sài Gòn nắng cũng thiết tha
Gió Sài Gòn cũng an hòa dễ thương
Nắng từ buổi ấy còn vương
Gió từ hôm đó vẫn dường đâu đây...
Chuyện xưa quanh quất tháng ngày
Bao giờ gió thổi nắng bay khỏi hồn?
Từ Nguyễn
5.3 Gửi Sài Gòn
Sài Gòn
Giờ
Đã sao rồi?
Gió còn qua lối chơi vơi
Hôm nào?
Con đường buổi ấy
Xôn xao
Nắng trong
Cỏ biếc
Ngọt ngào khúc ru
Sài Gòn
Một sáng chưa thu
Ly café
Góc nhỏ
Chút dường như
Cũng là...
Sài Gòn
Mới đó
Mà xa...
Tôi về
Mơ lại
Chút mặn mà
Đã qua...
Từ Nguyễn
5.4 Sài Gòn của em
Sài Gòn của em chợt nắng
Chênh chao hồn vắng phố đông
Sài Gòn nghiêng dòng thơ đắng
Trên vòm me đẫm hương nồng
Sài Gòn của em vẫn thế
Chỉ người xa khuất tầm tay
Để bồi hồi vòm ngực trẻ
Lá xanh thổn thức tuổi cây
Sài Gòn anh đi đi mãi
Phố mòn đợi mỏi chân quen
Ngoảnh nhìn chặng đường xa ngái
Thoảng câu thơ cũ êm đềm
Sài Gòn chặng đường phía trước
Nao lòng kỉ niệm ngày xưa
Me còn xanh mơ nguyện ước
Sài Gòn trời chợt đổ mưa.
Mai Trúc
Xem thêm:
Top những bài thơ ngắn hay nhất mà bạn không nên bỏ qua
Tuyển chọn thơ ngắn hay về cuộc sống giúp lòng ‘nhẹ tênh’
Lắng đọng cảm xúc qua 20 bài thơ ngắn về tình yêu chọn lọc
6. Thơ về nắng Sài Gòn
Bên cạnh những cơn mưa, nắng cũng là “nhân vật chính” trong nhiều bài thơ về Sài Gòn. Bởi nắng ở thành phố này ngoài rực rỡ thì còn sở hữu đặc điểm riêng, không phải nơi nào cũng có.
6.1 Nắng Sài Gòn
Nắng Sài Gòn lạ lắm em!
Tháng năm nắng tắm nơi miền mưa rơi
Mùa này mưa nắng chia đôi
Nắng đi đường nắng, mưa vùi đường mưa
Nắng Sài Gòn lạ thay chưa?
Vờn trên tà áo học trò mùa thi
Mùa này lưu bút chia li
Dại khờ ở lại, khôn đi sao đành!
Nắng Sài Gòn thiếp trên cành
Mơ màng trên mắt đô thành mênh mông
Đường Sài Gòn quẹo quẹo cong
Gái Sài Gòn khó ghẹo không hỡi người?
Nắng Sài Gòn ngắm mây trôi
Tha phương, cầu thực chẳng lời tri âm
Đêm về góc nhỏ buâng khuâng
Cô đơn làm bạn, lặng thầm bủa vây
Nắng Sài Gòn đến có hay?
Cơn mưa cõng gió heo may qua thềm
Nắng Sài Gòn lạ lắm em!
Tháng năm nắng tắm nơi miền mưa rơi!
Nguyễn Ngọc Giang
6.2 Nắng Sài Gòn
Sài Gòn nắng vắt trên vai
Nắng xâu nỗi nhớ buông dài mắt trong
Sài Gòn cái nắng mênh mông
Nắng chiêm bao nắng long đong đợi chờ
Ta say nắng tự bao giờ
Mà hương sắc nắng bất ngờ nôn nao
Tiếng ai như gió ngọt ngào
Ngẩn ngơ tìm ánh mắt trao buổi đầu
Sài Gòn ơi có nhớ nhau
Len nghiêng ngõ phố bóng Câu ngang trời
Sài Gòn ơi nắng chơi vơi
Bao nhiêu sợi nắng nhớ người bấy nhiêu
Nắng à hay nắng cũng yêu
Để Xuân níu mãi giáng chiều mộng mơ.
Kim Giang
6.3 Nắng Sài Gòn
Sài Gòn hờn dỗi chở nắng đông ngang qua
Nắng xâu nỗi nhớ buông dài mái tóc
Bờ môi cười tia trong sắc nắng
Ta say nắng tự bao giờ.
Nắng ngây ngô vờn trong gió
Chút hương nồng say đắm con tim
Ngẩn ngơ cười thả hồn trong tôi
Ta say nắng rồi, chờ ta nắng ơi.
Nguyễn Trùng Dương
6.4 Sài Gòn và mùa thu
Trời Sài Gòn lác đác cũng vào thu
Nắng trải nhẹ cơn gió ru êm ả
Cành phượng vĩ đong đưa từng chiếc lá
Chầm chậm rơi làm vàng cả con đường
Trời xuống dần sương mù lại nhẹ vương
Nắng lấp ló trên bức tường rêu phủ
Hoàng hôn nhẹ hàng me buồn ủ rũ
Lá bàng xanh nay lại cứ đỏ dần
Trời Sai Gòn thu về thấy lâng lâng
Màu xám xịt của những vầng mây tối
Cơn mưa đến rồi lại đi rất vội
Khi trời quang cả lối ngập lá vàng
Trời Sài Gòn lác đác thấy thu sang
Không lạnh lẽo chỉ mênh mang dìu dịu
Như cảm nhận mùa hạ còn cố níu
Nên mùa thu còn thiếu chút gợn buồn
Vào mỗi chiều cơn mưa lại sầu tuôn
Thu phong lạnh khẽ luồn trong nỗi nhớ
Trời vàng võ tiễn hạ đi thu ở
Nghe miên man của một thuở yêu người
Trời Sài Gòn thu cũng đẹp người ơi
Hoàng hôn xuống ngắm khung trời bảng lảng
Được cảm nhận trong niềm vui lai láng
Gió heo may đang lảng vảng quanh mình.
Thanh Hùng
6.5 Chiều Sài Gòn
Bước bên em chiều Sài Gòn ngập nắng
Hàng me xanh, xanh thắm biếc một màu
Khúc khích cười gió tình tự cùng nhau
Rồi ùa chạy hôn lên đầu ngọn lá
Bến Nhà Rồng đang nghiêng mình đẹp quá
Chính nơi đây Bác đã bước lên đường
Theo Cách mạng, Người giải phóng quê hương
Cho đất nước mãi trường tồn hưng thịnh
Chợ Bến Thành người nói cười rả rích
Nào bán mua trông rất thích, rộn ràng
Khách đến rồi lòng xao xuyến, mênh mang
Những toà nhà cao ngập tràn phố thị
Chuông nhà thờ ngân tiếng xa huyền bí
Đức Bà ơi! Nét kỳ vĩ vô cùng
Tà áo dài bóng thiếu nữ bay tung
Chiều dịu dàng em bước chung cùng gió.
Đặng Minh Mai
6.6 Nắng Sài Gòn
Sài Gòn nắng cháy chiều trưa
Hoàng hoa còn thắm thuở xưa mắt chàng
Thẩn thơ giữa phố ánh vàng
Bước cao bước thấp mơ màng hoa mây
Sài Gòn tôi đã về đây
Bao nhiêu kỷ niệm dâng đầy nôn nao
Trốn mưa buổi ấy hôm nào
Có con bướm nhỏ nép vào ngực anh
Sài Gòn nắng cháy mưa nhanh
Đường đông hối hả anh thành ngẩn ngơ.
Hoahn
Xem thêm:
Những bài thơ về nắng sưởi ấm tâm hồn bạn
Những bài thơ về mùa hè đong đầy cảm xúc, giúp bạn trở lại với miền ký ức xưa
Tuyển tập những bài thơ về hoa phượng xúc động, gợi nhớ kỉ niệm tuổi học trò
7. Thơ về Sài Gòn mùa Đông
Sài Gòn vốn dĩ không có mùa Đông. Thế nhưng, điều ấy cũng chẳng thể làm khó những tâm hồn nhạy cảm, yêu cái đẹp và giàu sự liên tưởng của người thi sĩ.
7.1 Gửi nắng cho em
Anh ở trong này chưa thấy mùa đông
Nắng vẫn đỏ, mận hồng đào cuối vu
Trời Sài Gòn xanh cao như quyến rũ
Thật diệu kỳ là mùa đông phương Nam
Muốn gửi ra em một chút nắng vàng
Thương cái rét của thợ cày, thợ cấy
Nên cứ muốn chia nắng đều cho ngoài ấy
Có tình thương tha thiết của trong này
Anh hiểu sức vươn của những cành đào
Qua giá rét vẫn đỏ hoa ngày tết
Như cây thông vững vàng trong giá rét
Em hãy làm cây thông xanh nghe em
Khi hai miền cùng vào một vụ chiêm
Hai vựa thóc cùng nặng tình của đất
Cùng vào mùa một ngày vui thống nhất
Hơn lúc nào anh hiểu thấu lòng em
Gửi nắng cho em, gửi nắng cho em
Gửi nắng về sưởi ấm những bàn tay.
Bùi Văn Dung
7.2 Sài Gòn thu
Giữa Sài Gòn mùa thu
Gọi thầm ơi Hà Nội
Bước chân chiều bối rối
Ngơ ngác tìm phương anh
Một Hà Nội rất xanh
Thơm hoài trong ký ức
Một Sài Gòn rất thực
Sao lãng đãng sương mù
Tôi đi giữa mùa thu
Nhớ một trời nắng hạ
Trên phố người xa lạ
Mưa nắng cũng vô chừng
Người xưa giờ người dưng
Tôi thành chim gãy cánh
Một đời buôn ảo ảnh
Trở về hai tay không
Tôi chen giữa phố đông
Thấy đời sao quá chật
Dấu xưa nhòe nước mắt
Sài Gòn buồn hay tôi?
Phạm Dạ Thuỷ
7.3 Mùa Đông ở Sài Gòn
Anh quay về với Sài Gòn nắng gió
Thành phố ồn ào chẳng có mùa đông
Sài Gòn mùa này gió nhẹ trời trong
Chỉ se lạnh cho em hồng đôi má
Đất phương nam mùa đông sao thật lạ
Chẳng bao giờ thấy có lá vàng rơi
Cây cối bốn mùa vẫn cứ xanh tươi
Có phải thế mà lòng người phóng khoáng
Trời cứ xanh mây vẫn trôi lãng đãng
Như tình mình mãi lãng mạn bên nhau
Vẫn đắm say như thuở ấy ban đầu
Dù giờ đây mình cũng đâu còn trẻ
Mình cứ mãi mãi yêu nhau em nhé
Chúng ta sẽ cùng làm mẹ làm cha
Cuộc sống yên vui chung một mái nhà
Các con ngoan hiền đôi ta hạnh phúc.
Nguyễn Đình Huân
7.4 Sài Gòn – bất chợt mùa đông
Sài Gòn ngập lá me rơi
Mùa đông bỗng đến mặc tôi ngỡ ngàng
Mong manh tấm áo lụa vàng
Tôi chưa kịp đón cung đàn vắng ai
Sài Gòn đông đến thật rồi
Buốt vai em nhỏ buốt người tôi thương
Ầm ào gió lạnh từng cơn
Cộng thêm một tuổi cô đơn cho người
Sài Gòn chiều gió mưa rơi
Cà phê từng giọt - đắng cời ruột gan
Thôi - đừng kêu tháng chạp buồn
Không mùa tím ấy, sao hồng sắc xuân?!
Tôi về - nhặt cánh ngâu nồng
Giữa trang vở cũ - cháy bừng tình yêu
Thầm nghe trong tiếng lá reo
Tiếng cười thơm ngát trong veo giữa trời
Thầm nghe trong gió mù khơi
Ngàn câu chuyện tuổi thơ tôi trở về
Buồn vui dầu có tái tê
Vẫn là kỷ niệm vỗ về đời tôi
Vô tình
Vô tình - cài đặt giữa trời
Mùa đông trầm lắng - cho người nhớ nhau.
Vô tình
Vô tình - cài đặt giữa trời
Sài Gòn đẫm gió - cho người nhớ nhau.
Lê Thị Kim
Xem thêm:
Cảm nhận tiết trời giá lạnh qua những bài thơ hay mùa đông
Chọn lọc những vần thơ về gió lãng mạn, đong đầy cảm xúc
Tổng hợp thơ tháng 8 - đọc để cảm nhận vẻ đẹp lãng mạn của mùa thu
8. Những bài thơ về Sài Gòn đầy cảm xúc
Sài Gòn gây thương nhớ không chỉ nhờ cảnh đẹp, đồ ăn ngon hay sự tử tế, thân thiện của con người mà còn bởi những kỷ niệm, cảm xúc… chứa đựng ở nơi đây. Đọc những bài thơ viết về Sài Gòn, có lẽ ai cũng có thể nhận thấy điều này.
8.1 Nỗi nhớ Sài Gòn
Tưởng không bao giờ nhớ Sài Gòn
Bởi mỗi ngày bước chân ta qua đấy
Góc phố nhỏ nhoi con đường vẫn vậy
Có gì đâu - mưa nắng vẫn vô chừng
Hàng me vẫn dáng đứng lừng khừng
Như anh chàng trồng cây si trước ngõ
Thách đố thời gian chờ ai đưa mắt ngó
Phút chao lòng - thả lá rớt đầy tay
Thành phố của em
Thành phố của em - những công viên lúc vạm vỡ lúc hao gầy
Lúc mơ màng lúc ầm ào huyên náo
Lũ ve con chờ em cất tiếng chào
Giấu nỗi nhớ trong lá cành phượng vĩ
Giấu nỗi nhớ - trong những chiều mưa nhỏ
Tuổi học trò - mở ngỏ trái tim non
Tuổi học trò - tuổi học trò chi cũng nghĩ lạ thường
Là hoa nắng là tình yêu độ lượng
Sài Gòn của em
Sài Gòn của em - trái tim như sóng cuộn
Như những chàng trai trẻ tuổi đôi mươi
Như cô nàng mười tám giữa gió trời
Hồn căng nõn ôm trái tim bè bạn
Em theo gió
Em theo gió - lang thang con phố gầy
Chiếc lá mảnh - theo dấu chân kỷ niệm
Hoa điệp vàng - như lũ trẻ nhảy dây
Khoe áo thắm giữa nắng chiều ngợp gió
Sài Gòn của em
Sài Gòn của em
Có con ngõ hoang vu với những ngôi chùa cổ
Mái mốc rêu rợp mát những trưa hè
Em thường giấu tuổi thơ mình trong đó
Chẳng biết đến vô thường chỉ vì thích vu vơ
Nay bỗng nhiên như một kẻ mộng du
Em nhớ quá những tháng ngày ở đấy
Bạn bè thật thà - kẻ khôn - người dại
Khi bỗng nhiên xa... xa quá Sài Gòn.
Cái nhớ gì đâu - bỗng dưng kỳ lạ
Như kim châm như bếp lửa than hồng
Như đỉnh núi hồn nhiên nay gió thốc điệp trùng
Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi,... nỗi nhớ...
Lê Thị Kim
8.2 Đi giữa Sài Gòn
Đi giữa Sài Gòn lòng chợt vắng
Còi xe che mờ dáng em xưa
Tôi cầm màu nắng lang thang mãi
Mà tình lỡ hẹn với cơn mưa
Chắc em từng qua con phố ấy
Hàng cây xào xạc lúc hoàng hôn
Tôi như lữ khách trong miền nhớ
Mắc nợ dài vạt áo chờ mong
Nếu em trở lại ngôi trường cũ
Tôi đã thành phấn trắng phai nhoà
Bảng đen không ghi tên kỷ niệm
Ngọn gió cuối mùa thưa thớt xa
Đi giữa Sài Gòn lòng chợt vắng
Biết giấu nơi đâu một nỗi buồn
Thú thật đời tôi nhiều cay đắng
Từ ngày em vội vã quay lưng!
Bùi Đức Ánh
8.3 Buổi sáng Sài Gòn
Gió buổi sáng nồng nàn tung vũ điệu
như gái xuân mười bảy thích rong chơi
giọng họa mi trong như màu nắng
hanh hanh Sài Gòn, phố xá trôi nghiêng.
Những mầm non trong em thức dậy
bật tung cánh cửa lòng mình
như thanh âm khúc đồng dao réo gọi
vồn vã mưa vồn vã nắng xanh ngời.
Hoa có chờ sương mai
anh có chờ mưa phố
giọt mát xuống vai, thức trọn những đêm nồng...
Trăng ngái ngủ
phố cùng tình yêu đi tiếp quãng đường trần
thời gian chẳng là gì cả
khi hẻm gầy mang trọn những thương yêu...
Ngô Thị Hạnh
8.4 Chỉ nhớ Sài Gòn thôi…
Quen rồi cái lạnh phương ấy
Áo len, mũ chụp với bao tay
Sài Gòn những trưa nóng như lửa
Con gái Hà Nội như... đi cày!
Cùng mẹ vào thăm người bạn cũ
May mà vớ được gã con trai
Con hai bà mẹ đều bằng tuổi
Tâm đầu ý hợp gọn một ngày
Con gái Hà Nội giục ra phố
Gã trai hí hửng giọng cười khan
Chạy xe gì mà toàn lạng lách
Để người ta ôm eo mấy lần
Chưa kịp biết hết Sài Gòn phố
Con gái Hà Nội phải về rồi
Hỏi thăm sẽ nhớ điều gì nhất
À... ừ... chỉ - nhớ - Sài - Gòn - thôi...!
Nguyễn Phong Việt
8.5 Chợt thương mưa nắng Sài Gòn
Sợ ngày mưa bỏ nắng đi
Tình tôi ở lại xuân thì em đâu
Nghe như nắng vỡ trên đầu
Qua nhà chỉ thấy một màu hoa phai.
Sài Gòn vàng áo em bay
Cà phê góc phố nhớ ngày em xa
Chỉ còn tiếng hát ngân nga
Tình thôi bất chợt chảy qua phiến sầu.
Gìn vàng giữ ngọc cho nhau
Thèm mưa ướt áo qua cầu mênh mông
Tóc dài chảy suốt đời sông
Em thành đá cuội cuối dòng mù sương.
Nắng đâu trải một con đường
Mà mưa trôi mất nỗi buồn riêng tôi
Lỡ câu muối mặn một đời
Yêu em lạ quá quên lời gừng cay.
Một mình tôi giữa chiều nay
Phố xưa bụi đã vàng bay mất rồi
Sài Gòn mưa nắng bùi ngùi
Ngắt câu lục bát chia đôi lời thề.
Nguyễn An Bình
Xem thêm:
Thơ buồn tâm trạng về tình yêu và cuộc sống
Đồng cảm và sẻ chia với những bài thơ buồn được viết trong nước mắt
Chùm thơ buồn một mình tâm trạng, càng đọc càng thấm
Mỗi bài thơ về Sài Gòn lại đem đến cho chúng ta những cảm xúc khác biệt. Có tự hào, yêu mến, có náo nhiệt có yên bình, có nhớ nhung, hoài niệm, có cả tình người, sự thương mến… Nhưng dẫu là gì thì nó cũng đều bắt nguồn từ thành phố, đều là điều ghim vào tim những con người gắn bó và trót yêu mảnh đất này.
Còn bạn, bạn yêu gì ở Sài Gòn?
Sưu tầm - Ảnh: pixabay